[Lúc đó còn 0.01mm dụ dỗ được Thẩm Cố “trao môi” rồi].
Tần Xu đắp mặt nạ, ngồi thụp trong phòng tắm nhà Thẩm Cố, báo cáo tình hình “chiến sự” cho Phó Tư Dư.
[Phó Tư Dư: Là dụ dỗ Thẩm Cố trao môi mà cậu cũng bị anh ta hút hồn luôn à?]
Mặt Tần Xu đỏ tới mang tai nhớ lại khoảnh khắc đó, cô đã cố tình ngó lơ đôi chút rộn ràng của con tim lúc đó.
[Tần Xu: Tuy hôn môi là chuyện hai người nhưng mình đã xả thân vì nhiệm vụ, nếu không phải bị bảo an chen ngang thì bây giờ mình đã thành công]
Phó Tư Dư thẳng thừng lột lớp ngụy trang của Tần Xu xuống: [Cách mạng vẫn chưa thành công, đồng chí phải lý trí, tỉnh táo, dù sao đi nữa cũng đừng buông mình để rơi vào tay giặc]
[Tần Xu: Yên tâm, bây giờ tôi vô cùng vô cùng tỉnh táo]
Không biết vì đang che giấu cái gì, Tần Xu nói nhiều gấp mấy lần bình thường, nhắn tin tới tấp về nước đi tiếp theo của mình cho Phó Tư Dư.
[Tần Xu: Tiếp theo mình định tìm một cái cớ vào phòng làm việc xem có thiệp cưới ở đây không, sau đó giả vờ vô tình tìm thấy nó, tiện thể dẫn dắt đến chuyện anh ta nôn nóng kết hôn. Nếu anh ta nôn nóng thật thì nhất định phải cân nhắc đến những người phụ nữ quen thuộc với mình để lựa chọn một người phù hợp nhất. Lúc này mình bày tỏ thiện chí, tỷ lệ thành công sẽ cao ngất ngưỡng]
[Phó Tư Dư: Tuy mỗi một bước đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nguoi-ve-dinh/2502832/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.