– Em chắc chắn muốn nghe đáp án sau ba phút không?
Tần Xu nghe ra giọng điệu cảnh cáo, câu trả lời của ba phút chắc chắn chẳng hay ho gì, cô hèn nhát rụt tay lại: “Em không hối, anh muốn suy nghĩ bao lâu cũng được, em sẽ chờ tin anh”.
Cô thấy Thẩm Cố mím môi không nói gì, lắc lắc cánh tay anh: “Anh đừng chê em phiền, em không dám tưởng tượng quãng đời còn lại vắng anh sẽ đau khổ thế nào. Vì mối nhân duyên được Thượng đế ban tặng từ thưở khai sinh, anh nhất định phải lựa chọn em trước. Được rồi, những gì cần em đã nói xong, em về nhà chờ tin anh”.
Cô buông tay Thẩm Cố, dè dặt đi về phía cửa.
Thẩm Cố ngồi trên ghế, chờ Tần Xu biến mất khỏi phòng làm việc, anh chống tay lên cằm, bất giác bật cười.
– Anh Thẩm Cố.
Tần Xu đột ngột quay lại, giọng cô gọi làm nụ cười Thẩm Cố cứng ngắc, anh lấy tay che miệng, hạ mắt ra vẻ đang trầm tư.
Tần Xu dựa khung cửa, thận trọng ló đầu vào, bắn tim: “Anh Thẩm Cố, em yêu anh”.
Thẩm Cố hạ giọng uy hiếp: “Còn chưa đi sao?”.
– Hả, em đi, em đi đây, bây giờ về luôn nè.
Tần Xu rụt cổ, nhẹ nhàng đóng cửa.
Thẩm Cố mỉm cười, anh cầm bút lên, sau mục cô dâu viết thuần thục hai chữ:
Tần Xu.
Về đến nhà, Tần Xu ngồi dựa sô pha, ôm điện thoại đợi tin nhắn của Thẩm Cố.
Nhìn chằm chằm vào khung trò chuyện với Thẩm Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nguoi-ve-dinh/2502830/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.