Tử Khê vừa vào bệnh viện liền thấy có rất nhiều bác sĩ và y tá đang vội vàng. Cô tò mò không biết đã xảy ra chuyện gì. Khi trở lại phòng bệnh, Trương Khiết Hân vừa thấy Tử Khê đã túm lấy tay cô: “Tôi đang định gọi điện cho cô. Không xong rồi, mau lên tầng thượng đi!” 
Sắc mặt Tử Khê đại biến. Mấy ngày nay bọn họ không có tâm tình để ý tới An Dạ Vũ, bà ấy còn ở bệnh viện, cô biết nhưng không muốn gặp. Hiện tại nghe tin mẹ cô chạy lên tầng thượng muốn tự sát, cô vẫn cảm thấy hoảng hốt. “Cô ở đây chăm sóc Nhạc Nhạc, tôi đi xem thế nào.” 
Lúc Tử Khê đến sân thượng thì đã có mấy bác sĩ và hộ lý vây quanh, một bác sĩ nhận ra cô. Bọn họ không biết quan hệ giữa cô và An Dạ Vũ, chỉ quan tâm nói: “An tiểu thư, sao cô lại ở đây? Có người tự sát, cô nên đi xuống trước đi!” 
“Không sao, đó là mẹ tôi.” Tử Khê bất chấp thân phận này nọ, cô nhìn thấy An Dạ Vũ đứng bên ngoài hàng rào bảo hộ, cười ngây ngô, thì thào tự nói chuyện. “Mẹ, mẹ đang làm gì thế, mau tới đây đi!” 
An Dạ Vũ quay đầu lại, nhìn Tử Khê vỗ tay cười to: “Tử Khê, con là A Tử, là con gái của mẹ, A Tử!” 
“Đúng, con là A Tử!” Tử Khê đã nhận ra thần trí của mẹ mình không rõ ràng, mới ngắn ngủi vài ngày sao bà lại biến thành như vậy. “Mẹ, mẹ lại đây trước đi, tới bên cạnh con được không?” 
“An tiểu thư, tinh thần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535951/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.