Qua vài ngày sau Tử Khê mới biết được tin Lâu Tử Hoán dời lại hôn lễ khi tình cờ xem TV ở phòng sinh hoạt chung của bệnh viện. Cô đi mua cơm cho Nhạc Nhạc, đứa nhỏ này vẫn ăn không quen thức ăn do bệnh viện dànhriêng phù hợp dinh dưỡng cho thân thể của Nhạc Nhạc, nó ăn rất khó khăn, cô đành phải thỉnh thoảng đi ra ngoài mua cơm cho nó ăn. 
Đingang qua phòng sinh hoạt chung thì cô nghe thấy tin tức trên Ti vi nói đến ba chữ Lâu Tử Hoán không nhịn được mà dừng bước, cứ như vậy cô đứng ở cửa nhìn Lâu Tử Hoán ôm Niên Mạn Linh vẻ mặt tươi cười, nói hôn lễcủa họ bởi vì công tác của hai bên nên phải dời lại. Ánh mắt cô rất làđau đớn, lui lại mấy bước vội vàng đi mua cơm trưa cho Nhạc Nhạc. 
Mua xong cơm trưa, trở về đã thấy Chung Khang Tề ngồi ở bên giường NhạcNhạc cùng Nhạc Nhạc nói chuyện. Thấy cô trở về liền bắt chuyện. 
Tử Khê ngoài dự liệu nhìn thấy hắn, cô nghi hoặc làm sao hắn biết được, bản thân cô không hề ra ngoài. 
Có người đến thăm Nhạc Nhạc, Nhạc Nhạc đương nhiên rất vui. Nhạc Nhạc đãcó thể ngồi xuống, nhìn chỗ trống nơi chân cũng có thể rất bình tĩnh. Tử Khê đưa hắn ra cửa, Chung Khang Tề nói với cô: "Nhạc Nhạc rất kiêncường, nó sẽ rất nhanh hồi phục." 
"Cảm ơn anh! "Tử Khê nhàn nhạt nói lời cảm ơn. Giữa họ hiện tại đã xảy ra nhiều điều xấu hổ, cô khôngthể bình thản đối mặt hắn giống như trước đây được. 
"Violet, sắc mặt của em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535937/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.