Lâu Tử Hoán trở lại phòng bệnh, gặp được Hắc Chí Cương tại cửa, sắc mặthắn trầm xuống, nhất định là mất hứng khi gặp lại Hắc Chí Cương. 
Mấy năm nay Hắc Chí Cương đã lăn lộn trên thương trường, nhưng nhìn thế nào cũng không khác là mấy trong mắt Lâu Tử Hoán. Chí Cương bĩu môi, hắn là đến nhìn Tử Khê và Nhạc Nhạc nên mặc kệ Tử Hoán có cao hứng hay không. 
"Hắc nhị thiếu thật có lòng, công việc bận rộn mà còn vội vàng đến xem NhạcNhạc." Ngữ khí Lâu Tử Hoán nhàn nhạt, đẩy cửa ra đi vào trước. 
Hắc Chí Cương cũng không thèm để ý, hắn cũng đi vào. Tử Khê đang nói chuyện với Nhạc Nhạc. 
"Tử Khê, Nhạc Nhạc!" Hắc Chí Cương chào hai người trong phòng. 
An Tử Khê quay đầu lại lộ ra vẻ tươi cười: "Chí Cương, anh đã đến rồi!" 
Hắc Chí Cương gật đầu nhưng lại nói với Nhạc Nhạc: "Nhạc Nhạc, con còn nhớ rõ chú đầu đen không?" 
Nhạc Nhạc đương nhiên là nhớ rõ, chỉ là vẻ tươi cười cũng rất yếu ớt, "Chú đầu đen, đã lâu không gặp." 
"Nhạc Nhạc, chú Hắc đã đến thăm con nha."Tử Khê tiếp nhận hoa và quả Hắc ChíCương đưa tới "Cũng chính chú Hắc ôm con chạy đến bệnh viện." 
"Cảm ơn chú Hắc " Ngữ khí Nhạc Nhạc vang lên trong trẻo không hề miễn cưỡng. 
Tử Khê đi tìm bình hoa muốn đem hoa Hắc Chí Cương mang tới cắm cho cókhông khí tươi mát. Cô hi vọng Lâu Tử Hoán có thể tiếp chuyện một látvới Hắc Chí Cương, thế nhưng Lâu Tử Hoán tiến đến đầu giường cùng NhạcNhạc chỉ lo nhìn con gái: "Nhạc Nhạc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535936/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.