Nhạc Nhạc trên đường đi học về đến bệnh viện gặp Tử Khê. Thạch Nam chưa có tới đón nó, nó tự mình bắt xe đến bệnh viện. Vừa đến cửa đã thấy Lâu Ngọc Đường và An Dạ Vũ. 
An Dạ Vũ thấy Nhạc Nhạc vui vẻ đi đến nắm tay nó: "Nhạc Nhạc! Con tan học rồi." 
Nhạc Nhạc gật đầu, nó nhìn đến Lâu Ngọc Đường, theo bản năng tự phòng bị. Vị ông nội này cho nó một kí ức thật sự không tốt. 
Lâu Ngọc Đường nhìn cháu gái do cô sinh ra cùng Tử Khê rất giống nhau, thực sự sẽ là con do Tử Khê và Tử Hoán sinh sao. Một đôi anh em ruột vậy màlại sinh ra một đứa con khỏe mạnh như thế, điều này không phải là một kỳ tích sao. 
"Nhạc Nhạc còn nhớ rõ ta không?" Lâu Ngọc Đường cố gắng tỏ ra thiện ý. 
Nhạc Nhạc tái nhợt, gật đầu cười nhạt. Tiếp nhận An Dạ Vũ đó là bởi vì bà là mẹ của Tử Khê, đó là người thân của nó nha! Vị ông nội này cũng là cha của ba ba bại hoại! Vậy nó cũng có thể tha thứ cho ông sao, thế nhưng,tình cảnh năm đó tại Lâu gia đã khắc sâu trong đầu nó, thực sự khó thâncận. 
Nó đi lên trước gặp Tử Khê. 
Tử Khê thấy Nhạc Nhạclập tức lộ ra vẻ tươi cười, lại nhìn thấy Lâu Ngọc Đường và An Dạ Vũxuất hiện, bộ dạng tươi cười trên mặt liền rất là miễn cưỡng. Làm saomới có vài ngày mà ai cũng biết cô nằm viện vậy. 
"Tử Khê, con sinh bệnh gì mà phải nằm viện." An Dạ Vũ nắm lấy tay cô, vẻ mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535932/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.