Tử Khê ăn xong bữa sáng bèn bảo Nhạc Nhạc về nhà trước. Bản thân NhạcNhạc không muốn, có điều nhìn Tử Khê rất kiên trì hơn nữa hiện tại người đã tỉnh. Nhạc Nhạc thở dài một hơi không thể làm khác đành vùng vằng để Thạch Nam đưa nó về nhà nghỉ ngơi
Cuối tuần, Lâu Tử Hoán cũngkhông cần đến công ty mặc dù có một việc cần trực tiếp xử lý, bảo TiêuTề đưa văn kiện tới bệnh viện.
Tử Khê không quen hắn ôn nhu nhưvậy. Hơn nữa Lâu Tử Hoán như vậy càng khiến chân tay cô thêm luốngcuống. "Nếu anh có chuyện gì thì cứ đi, em có thể ở một mình, không cóvấn đề gì."
Lâu Tử Hoán nhìn cô một cái, lại bắt đầu ở một bênlàm việc. Tử Khê ngồi ở đó đờ ra, chỉ chốc lát sau ánh mắt không tự giác hướng đến Lâu Tử Hoán. Hắn mặc đồ đơn giản, đang chuyên chú nhìn vàomáy vi tính, lật xem văn kiện. Hắn đúng là một người đàn ông rất có sứchút. Mắt hắn sáng lấp lánh như đuốc rất có thần, động tác của hắn lưuloát, mỗi một động tác đều rất phong độ. Tử Khê không khỏi thấy ngâydại, nếu như hắn không phải anh trai của cô chẳng phải tốt lắm sao, cólẽ như vậy, cô sẽ không ngần ngại mà yêu thương hắn.
Lâu Tử Hoán nhận thấy được ánh mắt của cô, chủ yếu là do ánh mắt của cô quá nóngrực hắn muốn không chú ý cũng rất khó, hắn ngẩng đầu, vẻ mặt hứng thú,cười nhìn cô.
Tử Khê mặt đỏ lên, liên tục vuốt tóc mặt nóng bừng.
Lâu Tử Hoán buông công việc trong tay xuống, ngồi vào bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535931/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.