"Em có thể làm được sao?" Chung Khang Tề bất chấp đau đớn, cười hỏi cô, "Như vừarồi, mà em đã không chịu được, em có thể lên giường cùng anh sao?"
TửKhê cứng đờ, đúng vậy, khi hắn hôn cô đã thấy thống khổ, nếu là thực sự lêngiường với hắn, cô không tưởng tượng được.
Chung Khang Tề nở nụ cười,kéo lại đai lưng của cô: "Vừa rồi là anh không khống chế được, xin lỗi. Anh thừanhận anh có đố kị, anh thấy Lâu Tử Hoán ngồi cùng em, anh thấy hắn đối với em cóhứng thú. Lâu Tử Hoán là một đối thủ cường đại, anh không dám chắc."
"Anh và Lâu Tử Hoán không phải là bạn học sao?" Tử Khê theo bản năngmuốn đứng cách xa hắn một chút, "Em, em thấy anh và hắn cùng nhau rời đi, hắn cóphải đã nói cái gì với anh hay không? Em và hắn, một chút quan hệ cũng không có,hắn đã có vị hôn thê, làm sao lại có hứng thú với em được?"
"Violet, emthông minh như vậy, mấy năm nay đàn ông theo đuổi em cũng không ít. Em hẳn làrất rõ ràng, ánh mắt một người đàn ông nhìn người đàn bà mình có hứng thú thìnhư thế nào. Hắn là một ông chủ lớn không ngồi ở phía trên lại hết lần này tớilần khác ngồi vào bên cạnh em, có thật là chủ trì lầm lẫn không?" Tâm tính nhátgan của An Tử Khê đôi khi làm cho người ta phát điên, "Violet em nói cho anhbiết năm năm trước em và Lâu Tử Hoán đã xảy ra chuyện gì?"
Lúc này, cửaphòng trong mở ra, Nhạc Nhạc mặc áo ngủ đi ra: " A Tử, đã trễ thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535905/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.