Lâu Tử Hoán với Chung Khang Tề điđến tầng cao nhất của khách sạn, gió đêm hưu hưu thổi, hai người đàn ông ngườiđứng trước người đứng sau.
"Chung Khang Tề, tôi đã đánh giá thấp cậu!"Lâu Tử Hoán đứng ở phía trước, quay đầu lại nói với hắn.
Chung Khang Tềcười nhạt: " Lâu Tử Hoán, cậu từ nhỏ đến lớn khuyết điểm lớn nhất là hay tự đại,tự cho mình là đúng.
"Cậu rất thông minh, lấy An Tử Khê làm lợi thế củamình, thế nhưng cậu vẫn thất bại." Lâu Tử Hoán cười nhìn lại hắn, trong mắt hiệnlên uy hiếp, "Chung Khang Tề, nể tình thời gian học chung, đừng trách tôi khôngcó cảnh cáo cậu trước. Cậu muốn dùng thủ đoạn gì đối phó tôi, tôi đều có thểtiếp nhận, Lâu Tử Hoán tôi vô cùng hoan nghênh. Thế nhưng nếu cậu dám đụng vàomột sợi tóc nào của An Tử Khê, tôi không những có thể loại bỏ mầm giống của bacậu mà còn có thể loại bỏ luôn cả mầm giống của dòng họ Chung.
Sắc mặtChung Khang Tề rất khó coi, năm năm trước Lâu Tử Hoán một dao cắt đứt tay củacha hắn, cắt đứt mầm giống của ông ta. Năm đó thế lực Lâu gia lơn hơn so vớiChung gia, hơn nữa cha hắn bị bắt tại giường, sợ mất mặt cũng không dám lộ ra,chỉ có thể ôm hận nuốt cục tức này. Về sau Chung Hữu Tài mới biết được, cùng ôngta phát sinh quan hệ chính là em ruột Lâu Tử Hoán, Lâu Nhược Hi. Hiện tại chahắn không nhắc đến chuyện năm đó nữa, nhưng khi trái gió trở trời, khi vếtthương trên tay trở đau, hắn có thể nghe được âm thanh thống khổ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535904/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.