Tử Khê dỗ Nhạc Nhạc ngủ xong, trở lại đã thấy Lâu Tử Hoán ngước mắt nhìn mình. Tử Khê biết rõ hắn đang đợi cô giải thích. Tử Khê không nhìn lạihắn, cô nhấc một bên chăn lên, định ngủ.
Lâu Tử Hóan ôm cô vào lòng, trực tiếp đặt ở dưới thân: "An Tử Khê, có phải em có chuyện cần nói cho tôi biết không?"
"Em mệt rồi, em muốn ngủ!" Tử Khê chột dạ, nhắm mắt lại, cô quyết định trốn tránh đến cùng.
"An Tử Khê!" Lâu Tử Hóan cắn răng, căm giận hôn lên môi cô. Tử Khê vô lực chống đối, cuối cùng cũng chiều theo hắn.
Mãi đến khi cả hai đều thở hổn hển, Lâu Tử Hán vẫn không ngừng kịch liệt ép hỏi cô: "Nói, em đã đi đâu vậy?"
Tử Khê khẽ mở đôi mắt mơ màng, nói: "Lâu Tử Hóan, anh có thể không độcđoán như vậy được không? Có phải sau này em muốn đi đâu cũng đều phảiviết một bản báo cáo cho anh không, để anh hoàn toàn kiểm sóat được em."
Lâu Tử Hóan bị cô chọc giận đến nghiến răng nghiến lợi, cáimiệng nhỏ nhắn này tòan nói ra những lời nghịch tai, làm hắn bực tứckhông yên. Hắn lập tức buông cô ra, xoay người, quyết định không để ýtới cô nữa.
Tử Khê nhìn hắn tức giận, trong lòng có chút áy náy. Đối với người đàn ông này, thỉnh thỏang cũng phải khiến hắn như thế. Cô nắm lấy thắt lưng hắn, sát sao áp vào lưng hắn: "Này, anh không muốnthật sao?"
Hắn đương nhiên là muốn, hơn nữa phần hạ thân cănglên nhức nhối khiến hắn muốn ngay lập tức áp đảo cô. Thế nhưng cô thậtđáng ghét,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535865/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.