Tử Khê ngủ thẳngđến giữa trưa mới tỉnh, Lâu Tử Hoán đã muốn đi rồi. Lâu Tử Hoán lúc gầnđi có nói cái gì đó, hình như hôm nay sẽ có hoạt động. Cô không nghe rõlắm, càng không muốn để ý. Tuy rằng nghĩ vậy, cô vẫn rời giường. Đếnphòng tắm nhìn vào gương, trên mặt sưng đỏ đã tan, không nhìn kỹ cơ hồkhông nhìn ra. Cô thở ra, nếu như sưng đỏ không tan, cô sợ là ngay cảcửa đều không ra được. Thực ra thì vừa đúng lúc, có thể lấy cớ để lườibiếng.
Lúc này điện thoại vang lên, vừa thấy báo cuộc gọi đến làLâu Ngọc Đường. Cư nhiên nhanh như vậy đã tới rồi, cô ấn nút nghe: “BácLâu!”
“Bây giờ ta đang ở Khải Duyệt, cô lập tức đến đây!” Giọng nói lạnh như băng, nói xong lập tức liền dập máy.
Tử Khê nắm chặt di động, lại gọi điện cho Lâu Tử Hoán, nói cho hắn việcLâu Ngọc Đường gọi đến gặp, Lâu Tử Hoán trầm mặc năm giây, nói bảo côkhông phải đến Hi Hi.
Cô trang điểm xong, xe của cô để ở bãi đậuxe chỗ nhà Lâu Tử Hoán. Cô đành phải gọi taxi đi, Lâu Ngọc Đường gọi một bàn đồ ăn, lại cầm lấy giấy hẹn chuyên tâm xem, một bàn đồ ăn vẫn cònnguyên không động đến.
“Bác Lâu!” Cô thản nhiên chào hỏi, nghĩ rằng nếu không đợi gặp cô, làm sao còn gọi cô ra.
Ai ngờ Lâu Ngọc Đường lập tức bày ra một nụ cười của người cha hiền từ:“Tử Khê, con đã đến rồi, mau ngồi đi. Ba gọi đồ ăn cho con rồi, đều làmón con thích ăn. Con đói bụng rồi đi! Nhanh ăn đi!”
An Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535819/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.