Thời điểm này không ai nghĩ đến việc đi thành một nhóm, chó khứu giác nhạy bén, càng phân tán ra thì càng có lợi.
Nhưng quản đốc phu nhân cũng không cho bọn họ có cơ hội tụ lại một nhóm, cô ta càng thích cảm giác từng bước tiêu diệt từng người hơn. Sau khi tránh khỏi lối ra thì ra lệnh cho năm người rời đi theo thứ tự, mỗi lần cách nhau khoảng ba mươi giây.
Là người chơi đề xuất chơi trốn tìm, Kỷ Hành bị xếp ở cuối, thời gian trốn ít hơn những người khác vài phút.
Tô Nhĩ may mắn là người đầu tiên ra ngoài, ý định ban đầu là muốn chờ anh ngoài cửa, Kỷ Hành lắc đầu, ý bảo không cần phải để ý đến mình.
Xung quanh nhà xưởng trừ cây cối thì chính là bãi cỏ trống, so sánh thì bên trong nhà máy có thể cung cấp nhiều chỗ trốn hơn chút. Không phải thời gian làm việc nên tất cả các máy móc đều đã ngừng hoạt động, bây giờ máy móc to lớn lạnh lẽo lặng lẽ đứng đó, trong lúc vô hình toát ra một cỗ áp lực.
Tô Nhĩ đi vào trong nhà máy, không có lập tức trốn mà đi tìm một thanh kim loại cố hết sức phá hủy thiết bị chiếu sáng xung quanh. Người đi vào sau là Trịnh Cao, hắn hoàn toàn là người theo chủ nghĩa vị kỷ, nhưng tư duy thì vô cùng linh hoạt, không hề mở mồm trao đổi với Tô Nhĩ, nắm chặt thời gian giúp cậu phá hủy.
Theo nguyên tắc thân ai nấy lo không quấy rầy nhau, sau khi xong việc Trịnh Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-bay-dem/2360286/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.