Cố Sơ khẽ lắc đầu, cô vốn dĩ vẫn chưa ngủ được. Lục Bắc Thần nhìn cô, khi nhìn xuống đôi chân cô ánh mắt có phần khó xử. Anh đứng dậy, lấy một đôi dép lê đặt bên cạnh chân cô, mềm mỏng nói một câu: "Nền nhà lạnh đấy, đi vào!"
Cô làm theo như bị ma xui quỷ khiến.
"Anh đã uống nhiều rượu lắm sao?"
"Cũng tạm." Lục Bắc Thần lại dựa vào sofa, khẽ đáp.
Cố Sơ suy tư giây lát, quay người định đi.
"Đi đâu vậy?" Người đàn ông sau lưng hỏi.
Cô dừng bước, quay đầu nhìn anh: "Tôi nghĩ anh cần một bát trà giải rượu."
Lục Bắc Thần giơ tay về phía cô: "Lại đây!"
Dưới ánh sáng, đường trí tuệ vắt ngang lòng bàn tay anh làm nhức đôi mắt cô. Cố Sơ đứng đờ ra tại chỗ, nghĩ tới việc cả tuần nay anh bặt vô âm tín, rồi lại nghĩ tới cảnh tượng ban ngày vô tình bắt gặp. Thượng Hải đâu có nhỏ bé gì, lại gặp ngay một người vốn dĩ đang công tác ở New York.
Thấy cô chần chừ không tới, Lục Bắc Thần không giận. Anh đứng dậy, nhẫn nại kéo cô lại. Anh theo đà nằm xuống sofa, dắt tay cô, cùng đồng thời kéo cô dựa sát vào ngực mình.
"Em có tâm sự." Lòng bàn tay anh áp lên gò má cô, quan sát kỹ đôi mắt cô dưới ánh sáng vàng nhạt.
Không phải một câu hỏi nghi vấn mà là một câu khẳng định vô cùng chắc chắn.
"Đâu có." Cô nói câu này, sau đó thầm tự cắn đầu lưỡi mình một cái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2297269/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.