Anh tháp tùng toàn bộ hành trình sao?" Cố Tư tròn xoe hai mắt.
"Tài xế miễn phí đây."
"Trời đất ơi, em không nghe nhầm chứ? Giáo sư Lục lừng danh làm tài xế cho bọn em?" Cố Tư reo lên một cách khoa trương.
Cố Sơ ngồi bên lườm nó một cái, khẽ thở dài: "Câu nói của em đã khiến màng tế bào xảy ra sự thay đổi điện hóa rồi đấy."
"Thế là sao cơ?" Cố Tư tò mò hỏi.
Lục Bắc Thần khẽ rướn môi lên: "Ý nói rằng em hưng phấn quá độ rồi."
"Ngồi cạnh mấy người học y quả là đáng sợ." Cố Tư lắc đầu rồi đứng dậy, chỉ vào cả một đĩa đầy ắp hoa quả và nói: "Chỗ hoa quả này là chị em tỉ mỉ chọn lựa cho anh đấy, còn phần cắt gọt trang trí là công sức của em, thế nên để không phụ lòng cả chị em và em, mong giáo sư Lục nhất định phải ăn thật ngon miệng."
Sau đó nó chuồn lẹ ra ngoài phòng ăn, tới trước cửa còn nháy mắt với Cố Sơ, nhắc cô nói tới chuyện về Quỳnh Châu.
Phòng ăn không còn Cố Tư bỗng chốc yên ắng hẳn đi.
Cố Sơ chia hoa quả ra đĩa nhỏ, gác một chiếc dĩa đẹp mắt bên cạnh, cúi đầu, đưa cho anh: "Ăn chút hoa quả đi!"
Lục Bắc Thần liếc nhìn, không nói gì, cầm dĩa lên xiên một miếng cam bỏ vào miệng. Cố Sơ ngồi đối diện anh, ngước mắt lên quan sát rồi lại cúi đầu, bện tay vào nhau.
"Nói đi, có chuyện gì?"
Cố Sơ ngước nhìn anh, có phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-2/2297265/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.