"Này, anh có ý gì? Đã thử đến 100 bộ rồi mà vẫn không vừa ý anh sao?"
"Mặc bộ này" Anh đưa váy cho cô. Bộ váy này cũng không phải là xấu, nhưng cô không thích màu trắng, hơn nữa bộ này cũng không hợp để đi tiệc rượu.
"Không thích, anh không để tôi tự chọn, tôi sẽ không đi nữa" Cô lắc đầu nhất quyết không cầm.
"Em dám?" Anh nhíu mày khó chịu nói.
"Tôi dám đấy, sao nào?"
"Em...được rồi...muốn bộ nào thì mặc nhưng đừng hở quá là được" Anh không còn cách nào khác đành phải chiều ý cô.
"Vậy tôi lấy bộ kia được chứ?" Cô chỉ tay vào một chiếc váy trong tủ kính.
"Xin lỗi, bộ này không bán thưa tiểu thư, đây là bản giới hạn của SCR trên thế giới chỉ có 3 bộ thôi. Vẫn còn nhiều bộ khác, cô có muốn xem không?"
*Hừ! SCR của bà đây mà lại không được mặc sao? Bà muốn công khai thân phận lắm rồi đấy, chẳng qua chưa đến lúc thôi.* Cô lẩm nhẩm
Nhìn cô phụng phịu như vậy anh lại muốn cười, chủ tịch của SCR đang ở đây mà họ còn không biết gì. Hẳn là sau khi về cô lại giận cá chém thớt.
"Cô ấy là chủ tịch của SCR"
Nhân viên vừa nghe được đã giật bắn mình, vội chạy đến xin lỗi cô rồi lấy bộ váy ra"Chủ tịch, thật xin lỗi, chúng tôi...chỉ là..."
"Không cần xin lỗi đâu, dù gì ban đầu chính tôi đã tuyên bố là không bán mà" Cô gượng cười mà nói.
Một lúc sau, cô thử váy xong, nhìn cô mặc chiếc váy mà tựa như nữ thần. Đây là bộ váy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-la-yeu-em/141770/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.