"Vẫn như cũ sao? Được rồi...đợi tôi đi mua." Anh định đi ra ngoài, quay đầu lại nhìn cô vẫn đang ngơ ngác không hiểu gì liền nói.
"Đừng ra vẻ như vậy. Làm như tôi chưa bao giờ đi mua vậy."
"..." Nghe anh nói vậy cô xấu hổ, chỉ biết lấy tay ôm mặt.
Anh không nói gì liền ra ngoài, đi đến cửa hàng cạnh chung cư. Tập đoàn chỉ cách đây vài ba tòa nhà đương nhiên hầu hết các nhân viên sẽ ở đây mua đồ.
Anh đi đến gian hàng mua băng cho cô, mấy cô gái thì mồm chữ O miệng chữ A không biết có phải nhìn nhầm không. Ai có thể ngờ được một công tử đào hoa như anh lại hạ thấp mình đi mua cái thứ đó chứ?
"Ho...Hoàng...tổng...Ôi mẹ ơi!! Ngài ấy đang làm gì vậy?" Một nhân viên vỗ vai cô gái bên cạnh rồi chỉ tay về phía anh.
"Không phải chứ? Ngài ấy không phải tên sát gái sao? Sao có thể đến đây được? Chắn chắn là chúng ta nhìn nhầm rồi." Hai người vẫn không thể tin được đó chính là anh.
"Tính tiền đi" Anh cầm đến quầy thanh toán.
"A...50...50 tệ thưa ngài." Nhân viên giật mình nói ấp úng.
"Đây"
____________________________
"Đồ em cần" Anh đưa cho cô.
"Cả...Cảm ơn anh..." Xấu hổ chết đi được, cô không dám ngẩng đầu lên nhìn anh.
Sau khi thay đồ cô đi vào phòng ngủ, vừa chợp mắt được một lúc thì cửa phòng mở ra, anh đi vào. Tay anh cầm một cốc sữa cùng túi sưởi vào đưa cho cô rồi nói.
"Uống cốc sữa đi, cái này sạc rồi." Anh ngồi xuống giường cô.
Cô nhìn anh như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-van-la-yeu-em/141769/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.