Ngày 3 tháng 7, Lâm Tử Mạch thực không bình thường. Bắt đầu từ buổi sáng, cô liền giống một con rối gỗ ngồi ngơ ngác trước TV, chuyển hết kênh này đến kênh khác, sau đó dừng lại ở một bộ phim truyền hình không biết tên là gì, mặt không biểu lộ cảm xúc nào cứ nhìn người này người kia hết đứng lại đi trên màn hình. Luôn có thói quen mỗi giây mỗi phút đều chú ý đến Âu Dương Thành, mà bây giờ ngay cả Âu Dương Thành đứng dậy rời đi cô cũng không chú ý nữa.Âu Dương Thành không biết vì sao từ khi đến hang Cẩm Tú Lâm Tử Mạch lại hồn xiêu phách lạc như vậy. Từ khi anh biết Lâm Tử Mạch, cô luôn vui vẻ hoạt bát, anh biết trong trái tim cô nhất định ẩn chứa một chuyện gì đó, nhưng cô lại luôn cố gắng biểu hiện mình rất vui vẻ. Tuy nhiên lần này, ngay cả che giấu tâm tình cô cũng không làm nữa. Nhìn Lâm Tử Mạch như vậy, Âu Dương Thành thực đau lòng, mà khi ôm chặt lấy Lâm Tử Mạch vào ngày hôm qua đã làm anh càng quyết tâm hơn.Lâm Tử Mạch suy nghĩ chuyện gì vậy? Chính cô cũng không biết. Có lẽ suy nghĩ, tất cả đều kết thúc rồi. Có lẽ suy nghĩ, còn có biện pháp gì có thể cứu vãn không. Có lẽ suy nghĩ, bây giờ cô nên làm gì đây. Trở về ư? Trở về như thế nào? Ở lại ư, sau khi ánh mắt Âu Dương Thành khỏi rồi cô sẽ đi đâu? Cô mất đi phương hướng. Ngẩn người làm bữa sáng, ăn sáng xong, xem TV, sau đó làm cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nam-nguyen-lac/2062139/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.