Cuối cùng khi chân dẫm lên mặt đất, tôi lại không đứng vững, chân tôi mềm nhũn, toàn thân tôi đều mềm nhũn, cả thế giới cũng đang chao đảo. Anh ta lại bế tôi lên, tôi nằm trong vòng tay của anh ta, vừa khóc vừa ho khan. Tôi nói: "Thật khó chịu..."
Sau một lúc lâu, tôi như được đặt lên trên giường. Tôi nằm một lúc mới cảm thấy cả thế giới cuối cùng cũng yên ổn lại, không còn lắc lư dữ dội nữa. Sau đó tôi mò lấy cái gối, nằm xuống rồi từ từ mở mắt ra.
Anh ta đang nừa ngồi nửa nằm bên cạnh tôi, ôm tôi vào lòng rồi vỗ nhẹ vào mặt tôi và nói: "Không sao rồi."
Tôi đột nhiên cảm thấy hơi xúc động, không, nó như là một cảm xúc còn phức tạp hơn cả xúc động. Một lúc lâu sau, anh ta vẫn không buông tay. Tôi tựa cằm vào ngực của anh ta, hơi ngẩng đầu lên và nghiêm túc nói: "Cảm ơn anh."
Anh ta chầm chậm mỉm cười, trong lòng có chút rung động. Tay của anh ta vẫn đang chạm vào mặt tôi, sau đó đột nhiên nhéo một cái, anh ta nói: "Bây giờ là ban ngày, tôi cho cô nghỉ ngơi một lát."
Tôi sợ đến mức ngây người một lúc mới nhận ra được nguy hiểm trong lời nói của anh ta, vì vậy tôi nhanh chóng xoay người nằm xuống, nhưng không ngờ tôi mới nằm một lát đã thực sự ngủ thiếp đi, đến khi thức dậy đã chạng vạng.
Tôi nhìn khắp phòng và cuối cùng phát hiện anh ta đang đứng bên cửa sổ, ngoài cửa sổ có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-muoi-bay-dem/2574724/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.