Tô Phá Nguyệt vừa chăm chú nhìn Đỗ Nhạc vừa động não suy nghĩ, vấn đề hiện tại chính là làm thế nào để Đỗ Nhạc biến nàng thành nữ nhân của hắn mà không phải là muội muội hay gì gì đó. Đỗ Nhạc vừa bước chân ra cửa, Tô Phá Nguyệt đã gọi hắn lại, lý do duy nhất chính là bụng nàng đã sôi réo rắt lên rồi, có thực mới vực được đạo, Tô Phá Nguyệt quyết định tạm gác mọi chuyện sang một bên để lấp đầy cái bụng rỗng của mình:
" Ca ca, muội đói bụng."
Đỗ Nhạc vừa quay đầu lại đã thấy khuôn mặt nhỏ nũng nịu gọi ca ca là hắn, môi nhỏ chúm chím, hai má vì sốt mà ửng hồng, khi nói còn có chút thở gấp, đột nhiên hắn cảm thấy Manh Manh ngày nào giờ đã trưởng thành, xinh đẹp hơn xưa, còn có... vài phần quyến rũ nữa. Hắn giật nảy vì suy nghĩ quái gở của mình, ngơ ngác nhìn nàng rồi lại sực nhớ ra rằng muội muội của hắn đang đói bụng, hắn ôn nhu sờ đầu nàng, nhẹ nhàng nói:
" Manh Manh ngoan, để ca ca đi lấy cháo cho muội."
Nói xong hắn vội vã quay lưng chạy mất không để ý rằng khuôn mặt xinh xắn của vị muội muội kia đang dần chuyển sang màu đen. Lí do nàng đổi màu như thế chính là vì lúc nãy nàng nhìn thấy trong mắt hắn xẹt qua một tia lửa đỏ cộng thêm trực giác chuẩn xác của mình, nàng khẳng định đó chính là hoả dục, với trí nhớ siêu phàm nàng chắc chắn vừa rồi nàng chỉ gọi hắn một tiếng ca ca mà thôi, ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-lan-that-than-cua-to-pha-nguyet/182649/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.