Ở Nam Xã Tắc có một ngọn núi gọi là Đãn Sơn, dưới chân núi là một thôn xã nhỏ tên gọi Trấn Thuỷ. Cuộc sống bình yên dân dị, người dân hoà thuận ấm no, chưa từng có một việc bất trắc gì xảy ra ở đây, phong cảnh nơi đây luôn khiến cho người ta cảm thấy lòng yên bình.
Trong thôn có một lớp học do phu tử họ Đỗ giảng dạy, phu tử này tên thật là Đỗ Nhạc, nhà ở cuối thôn, gia đình họ hàng chỉ còn một muội tử là thân thích. Năm xưa khi Đỗ Nhạc chuẩn bị sách vở lên kinh thi quan, phụ mẫu đột ngột qua đời, hắn gấp gáp chạy về làm tang, con đường học vấn ngừng lại ở đây, từ lúc đó đến giờ cũng đã hơn ba năm, có người hỏi hắn vì sao không tiếp tục, hắn chỉ cười rồi đáp:
" Nhà mỗ có một muội tử, cả đời nguyện vọng duy nhất chính là chăm sóc muội tử thật tốt, đợi khi nàng yên bề gia thất xong, mỗ tính chuyện đời còn chưa muộn."
Vì một lý do như vậy hắn liền ngừng học, chuyển sang làm phu tử dạy học kiếm cơm nuôi muội tử, cuộc sống cứ tưởng là sẽ như vậy cả đời, ai ngờ đâu....
*
Cảm giác đầu tiên khi Tô Phá Nguyệt tỉnh dậy chính là nóng. Toàn thân nàng mồ hôi ướt đẫm, nóng ẩm khó chịu, mặt đỏ gắt, thân nhiệt cao vút, triệu chứng giống như là sốt không nhẹ. Hai mắt mơ màng nhìn lên trần gỗ, miệng lẩm bẩm rên rỉ vài câu mệt nhọc, hình ảnh nàng nhìn thấy trước khi ngất đi chính là một khuôn mặt quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-lan-that-than-cua-to-pha-nguyet/182648/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.