Trên long toạ phủ sắc đen mờ ảo, nam nhân mang thân hình to lớn khoác áo bào đen, trên đầu đội chiếc hắc mão, mắt sâu không thấy đáy nhìn xuống bạch y nam tử đứng giữa công đường.
Người ngồi trên ngoạ khí bức người, người đứng phía dưới khí thế không kém nửa phân, một hồi đấu tranh trong lặng lẽ chính là một hồi khắc khổ nhất của địa phủ từ trước đến nay, cứng đối cứng, cả một toà phủ rộng lớn nhân số không biết bao nhiêu đều bị hai luồng khí thế này áp bức đến thở không nổi, sâu một nén hương tàn, rốt cuộc người ngồi trên ghế cũng chịu khai khẩu:
" Ngươi muốn gì?! "
Hắn đưa mắt nhìn thẳng vào đối phương, không khách khí đáp lại một tiếng:
" Nàng."
Nam nhân kia thở dài tỏ vẻ sầu não, phất tay ra lệnh cho tên lính đứng cạnh, không kiên nhẫn ném tờ giấy ngả màu cho hắn rồi trầm giọng nói:
" Nàng xứng đáng để ngươi hy sinh vậy sao?! Cho dù là mất hết thần lực cũng không muốn buông tha?! Ngươi nên nhớ, một khi đã đến nơi đó thì ngươi cũng chẳng còn ký ức để mà tìm nàng, như vậy chẳng phải phí công vô ích hay sao?! "
Thấy hắn im lặng chăm chú tỉ mỉ ghi nhớ nội dung trong mảnh giấy, y nghiêm mặt giọng lạnh nhạt cảnh cáo:
" 7 vạn năm công lực đổi lấy một nữ nhân, nếu ngươi không còn ký ức thì cũng chẳng làm được gì, lần này lịch kiếp có vẻ đã tổn hại rất nhiều đến ngươi, nghe lời ta, quay về Thiên giới đi."
Hắn cẩn thận gấp tờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-lan-that-than-cua-to-pha-nguyet/1518192/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.