Cút đi
Có người nghe lén! - Justus kêu lên và chạy nhanh lên trên. Cậu giật cửa ra. Căn sảnh đón khách nằm vắng lặng trong bóng tối. Cậu hối hả nhìn quanh, nhưng không thấy ai. Mọi vật yên tĩnh.
Đằng sau cậu, Bob, Peter và ông Carter chen nhau bước qua khuôn cửa.
- Cái gì thế, Justus? - Bob hỏi - Cậu có nhìn thấy ai không?
- Không.
Như theo một mệnh lệnh vô hình, bộ ba thám tử chia ra: Justus chạy về phía cửa ra vào, Bob biến vào một khoảng hành lang và Peter nhào theo cầu thang lên trên. Cậu chạy dọc hàng lan can mở, rẽ quanh một góc tường và va phải ông Albert, người đang bước ngược về hướng cậu.
- Ông Albert? - Thám Tử Phó giật mình kêu - Ông có nhìn thấy ai không?
- Sao kia?
- Có ai đó vừa ở đây không?
- Cô Connally. Cô ấy vừa...
- Các cậu lại làm cái gì ở đây hả? - Cô Connally bước ra từ một khuôn cửa gắn bên lan can mở, phía sau lưng Peter. Cô ta ném cho cậu một cái nhìn thịnh nộ, rồi đưa mắt nhìn xuống dưới sảnh và phát hiện ra ông Carter.
- Casper! Thế này là thế nào? Em cứ tưởng bọn trẻ con này đã đi rồi!
- Phía ngoài kia không có ai! - Justus kêu lên, cậu vừa quay trở lại - Ô, chào cô Connally!
- Ông Carter, ông phải cho người thay cái lớp thảm khủng khiếp này ngay lập tức - Bob đề nghị.
- Lẽ ra chúng ta có thể nghe được kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-lan-canh-cua/1871786/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.