Hỗn độn
Bob và Justus sững sờ nhìn nhau.
- Là cái gì thế? Bob hỏi.
- Đó là ông Carter. Ông ấy đang cáu điên. Chỉ tự hỏi, tại sao!
- Thì tại sao nữa! - Peter kêu lên từ phía ngoài, cậu đã nghe được tin nhắn kia qua cửa sổ để mở - Ông ta đã biết là bọn mình chui vào tầng hầm của ông ấy!
- Ông ấy không thể biết được - Justus khẳng định. Ta đã để lại tất cả vào chỗ cũ!
- Chỉ trừ cái hộp sắt.
- Chuyện này ta giải thích ngay bây giờ.
Justus cương quyết nói và lục lọi núi giấy tờ trên bàn làm việc, tìm số điện thoại của ông Carter. Cậu đang giận cùng cực.
- Mình gọi cho ông ta ngay lập tức. Ông ta có thể la thét vào mặt mình, nhưng ông ta cũng phải nói rõ lý do.
Justus tìm được tờ giấy nhấc ống nghe lên và bắt đầu quay số. Bob bật loa. Cậu muốn nhất thiết được theo dõi cú điện thoại này!
- Tôi đây! - ông Carter sủa lên ở phía đầu dây bên kia.
- Chào ông Carter. Tôi là Justus...
- Làm sao mà cậu còn dám gọi điện đến đây! Cậu nghĩ cái gì hả!
- Làm ơn, thưa ông, ông hãy cho biết nguyên nhân cơn giận dữ này.
- Nguyên nhân hả? Cậu tưởng tôi là đồ ngu chắc? Tôi đưa chìa khóa tầng hầm cho cậu! Tôi đã tin tưởng ở cậu! Thế cậu trả ơn tôi như thế nào!
- Ông Carter, tôi hoàn toàn không biết ông đang nói chuyện gì!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-lan-canh-cua/1871785/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.