Tên đó đã xuống Địaphủ, lấy lại tất cả kí ức, hắn đã không còn là Lục Hải Không si tình nữa mà là một trong mười hai thần quân dưới trướng Mão Nhật tinh quân - SơKhông. Dù hắn vẫn còn nhớ những gì đời Lục Hải Không đã trải qua, nhưngđối với hắn mà nói đó chỉ là một tiết mục xen giữa dòng đời. Trong mắtSơ Không thần quân giờ đây, ta là một con điên cắn nát cả vai hắn, là đồ đanh đá lăn lộn dưới đất, cào cấu đấm đá, cãi nhau chẳng nể mặt mũi, là sao chổi hại hắn, khiến hắn phải chịu oan ức làm cu li dưới Địa phủ năm năm.
Sơ Không hiện giờ, e rằng ngay cả ý định băm vằm ta cũng có ý chứ.
Lòng ta cũng có chút mất mát, nhưng nghĩ lại, những việc này rõ ràng đều làhắn tới chọc ta trước, ta chỉ phản kháng chút xíu để tự bảo vệ mìnhthôi. Vả lại kiếp trước ta đã vĩ đại hi sinh bản thân cứu hắn, để hắnđược sống vui vẻ hạnh phúc bao nhiêu năm, đáng nhẽ hắn phải nợ ta, phảicảm ơn ta mới đúng chứ.
Ta còn chưa xoa dịu mình xong, thì khôngbiết Sơ Không lấy cây roi dài màu đỏ từ đâu ra, không nói gì mà hét lớn, quất mạnh về phía ta.
Ta ngây ra như phỗng, nhìn gương mặt giống hệt Lục Hải Không, chân ta cứng đờ không thể nhúc nhích. Chiếc roi quất qua cổ ta, cảm giác đau đớn bỏng rát gọi ta tỉnh lại. Ta sờ cổ, đầungón tay dính vài vệt máu, chắc bị roi quất rách da. Ta đưa mắt nhìn SơKhông.
Sơ Không thấy thật sự đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-kiep-xui-xeo/205906/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.