Ta còn nhớ như in trước trận đánh lộn tung trời này, mình từng nói với tên ác mộng kia rằng: “Ta là đám mây xui xẻo khiến đời ngươi từ nay trở nên u ám.” Sau này ngẫm lại, ta nói quá phiến diện rồi.
Khi haichúng ta cùng vác cái mặt bầm dập quỳ trước Ngọc Hoàng đại đế, NgọcHoàng nghe việc chúng ta làm lộn tung đống tơ hồng trong điện Nguyệt lão xong bèn trầm ngâm hồi lâu, sau đó nói cái gì mà “dĩ hòa vi quý”, “làmsai tất bị phạt”, cuối cùng hờ hững nhả ra một câu: “Hai ngươi đã pháhỏng tương lai của những người có tình trong thiên hạ, vì vậy phạt haingươi trải qua bảy kiếp tình duyên, nhân tiện hóa giải luôn mâu thuẫngiữa đôi bên.”
“Khoan đã…” Tên khốn quỳ bên cạnh liều chết chặnlời Ngọc Hoàng, “Ý người là, đề thần và… nó? Cái đồ đà… đà… đàn ông đócùng trải qua bảy kiếp tình duyên?” Giọng hắn hơi lạc đi, chắc là sốclắm đây.
Ta cũng rất sốc, đảo cặp mắt cá chết kinh hãi nhìn NgọcĐế chằm chằm. Thấy Ngọc Đế gật đầu xác nhận, người ta mềm oặt, chỉ thấytất cả hy vọng đang rời xa, lúc đó ta mới biết, trong một khoảng thờigian nữa, không chỉ có ta thành đám mây xui xẻo của đời hắn, mà hắn cũng thành đám mây ám ảnh của đời ta, hai chúng ta đập vào nhau, cọ ra điện, thành một đám mây giông tố.
“Tiểu Tường Tử là thuộc hạ củaNguyệt lão, bảy kiếp tình duyên này không thể để Nguyệt lão làm.” NgọcĐế trầm ngâm một lát: “Thác Tháp Lý Thiên Vương đâu?”
Một người đàn ông vạm vỡ tay nâng tháp vàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-kiep-xui-xeo/205899/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.