Sáu tiếng đồng hồ sau khi chuyện vũ khí huấn luyện xảy ra, cấp trên đã biết chuyện. Cố Tỉ Thành bị giáo | huấn một trận rất nghiêm trọng. Anh gánh hết toàn bộ trách nhiệm.
“Rõ, chuyện này tôi sẽ điều tra hoàn toàn rõ ràng, tuyệt đối không phải chuyện của các học viên, là có người động tay động chân vào vũ khí huấn luyện.” Cố Tỉ Thành trầm giọng nói.
“Cậu bớt gánh tội hộ chúng nó đi, chuyện lớn như thế, chúng nó ngu hết chắc? Huấn luyện ở bên đấy nhẹ nhàng hơn huấn luyện ở căn cứ, chúng nó cố tình không nói, chuyện này cậu cũng phải điều tra cho rõ ràng, cấp trên rất coi trọng chi bộ này, Lão Cố à, không thể xảy ra sơ suất gì được.”
“Rõ!” Cố Tỉ Thành cúp điện thoại, cúi đầu nhìn con trai mình đang đờ đẫn.
“Lữ đoàn trưởng, tôi đã hỏi chuyện này, họ đều nói rằng, họ tưởng đây là thử thách dành cho họ nên mới không dám hỏi.”
“Đây là vấn đề dám hỏi hay không dám hỏi à?” Vì con trai vẫn còn ở đây, giọng điệu của Cố Tỉ Thành cũng nhẹ nhàng hơn.
Đoàn trưởng cúi đầu, không nói gì nữa.
“Gọi Tiền Đình vào đây.” Cố Tỉ Thành phất tay bảo Đoàn trưởng ra ngoài, sau đó đặt con trai xuống cho nhóc tự đi chơi.
“Báo cáo!” Tiền Đình đứng ở cửa, lớn tiếng hô lên.
“Vào đi.” Cố Tỉ Thành trầm giọng nói.
Tiền Đình đẩy cửa bước vào, nghiêm chỉnh bước tới bên cạnh Cố Tỉ Thành, “Huấn luyện viên, anh tìm tôi?”
“Cậu cảm thấy vũ khí của mình xuất hiện vấn đề từ khi nào?” Cố Tỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/892006/chuong-3674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.