Tiểu Quỷ Quỷ vẫn còn rụt rè e sợ, dù sao nhóc cũng chưa thấy ba mình giận như thế bao giờ.
Cho nên bạn nhỏ này đang sợ lắm.
Cố Tỉ Thành nhẹ nhàng vỗ về con trai, an ủi thằng bé.
Nhưng trong lòng anh đang nghĩ xem lô vũ khí này tại sao lại có vấn đề như vậy.
Bởi vì Tiểu Quỷ Quỷ đã đến, cảm xúc của anh được khống chế kịp thời.
“Bá bá dữ quá.” Tiểu Quỷ Quỷ mếu máo nói.
Cố Tỉ Thành nhìn con trai mình sợ hãi, cuối cùng cũng hiểu ra thế nào là một người đàn ông hung dữ tàn bạo đến mấy cũng trở nên dịu dàng khi đối mặt với con cái mình.
Đôi mắt to sáng long lanh của thằng bé đủ để dập tắt hết lửa giận trong lòng anh.
“Ba không dữ với bảo bảo.” Cố Tỉ Thành cúi đầu nói nhỏ, sau đó đặt một nụ hôn nhẹ lên trán thằng bé.
Tiểu Quỷ Quỷ sau cùng cũng vui hơn, bàn tay nhỏ kéo tay ba đòi về nhà, đòi ba làm tôm cho nhóc.
Con trai anh là một đứa trẻ háu ăn.
Cố Tỉ Thành bế con trai mình, trên đường về, anh vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, ai có thể động chấn động tay, hoặc tìm con đường nào đó giải quyết chỗ vũ khí mà họ đã mua.
Quan trọng hơn, hiện tại ai có khả năng làm như thế nhất.
Vậy thì, ngoài người đó ra, đến bây giờ Cố Tỉ Thành thực sự không nghĩ ra có người nào khác sẽ làm như vậy.
Người đó, nếu không có bất ngờ gì, vậy thì là... Tổng Kha.
Tống Kha, có lẽ anh nên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/892005/chuong-3673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.