Vấn đề này có vẻ như hỏi đúng chỗ ngứa của Sở Vi rồi đây.
Sở Vị quay lại nhìn mặt hồ, hai tay nắm vào nhau, cất tiếng: “Như cậu nói rồi đấy, đó là chuyện quan trọng nhất, vậy còn chuyện không quan trọng thì sao? Tuy tôi cũng không biết là Tiểu Bất Điểm đang để ý đến chuyện gì, nhưng nó cũng là nhân tố ảnh hưởng tới chuyện tình cảm đấy”
Sở Lạc Duy nghe thấy Sở Vi nói vậy, nhân tố không quan trọng, là nhân tố sao?
Sở Vị nhìn ra mặt hồ xa xăm, thật ra anh cũng không hiểu rốt cuộc Kiểu Vi Nhã đang làm sao nữa, phải biết giữa anh và Triệu Hân Hân không tồn tại vấn đề ai cường thế quá mức như thế này, tất nhiên cũng sẽ không xảy ra chuyện tương tự.
Vấn đề lớn nhất giữa Sở Lạc Duy và Kiều Vị Nhã chính là một người thì cường thế quá, khiến đối phương cảm thấy bất an, bị áp lực tâm lý.
Nhưng từ trước đến giờ Sở Lạc Duy lại chưa bao giờ ý thức được điều ấy.
Sở Vi ngắm mặt hồ xong quay lại nhìn Sở Lạc Duy, vỗ lên vai anh, “Chàng trai, con đường tương lai của cậu vẫn còn dài lắm.”
Sở Lạc Duy liếc anh một cái nhưng vẫn im lặng.
Sở Vi cười, đặt tay lên lan can, “Cậu nên thấy may vì hai người xảy ra vấn đề ở hiện tại, chứ nếu không sau này sẽ càng khó xử lý hơn, đúng không nào?” Thời gian càng lâu, sẽ càng có nhiều vấn đề xảy ra, mâu thuẫn cũng sẽ ngày một lớn hơn. Đến lúc đó không ai biết sẽ xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891978/chuong-3646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.