Chuyện Sở Lạc Duy bị đuổi ra ngoài, ai ai cũng biết, thế nên cũng không thể tránh khỏi việc lại bị Sở Ninh Dực dè bỉu cho một trận.
Nhưng Sở Lạc Duy thật sự không biết mình đã sai ở đầu, có chuyện gì không phải nên nói ra để giải quyết hay sao? Chỉ biết giận dỗi như thế thì có tác dụng gì?
Thế cho nên Sở Lạc Duy vẫn cảm thấy trong chuyện này là Kiều Vi Nhã không đúng, vì rõ ràng chuyện có thể giải quyết nhưng cô lại cứ khăng khăng giữ cái thái độ đó.
Chuyện phát triển đến mức hiện tại, Sở Lạc Duy cũng bắt đầu thấy bực mình. Anh đã tới tìm cô nhiều lần đến vậy rồi, mặt mũi cũng đã gác sang một bên, sao cô vẫn cứ nổi điên nổi rổ lên như thế?
Lúc Sở Lạc Nhất nghe thấy Kiều Vi Nhã kể cho mình nghe chuyện này, thật sự muốn cười chết ngất, hai người này đang gây trò cười đấy hả?
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Triệu chứng rõ nhất của những tên mắc bệnh đàn ông.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Hờ hờ hờ, bảo em nói rõ cho cậu ta biết cậu ta sai ở đâu để cậu ta giải quyết chứ, sao cậu ta không lên trời luôn đi?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ha ha ha, trong cuộc đời anh ấy không tồn tại mấy chữ “Không gì anh không giải quyết” được đâu.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Ha... Còn để ý tới cậu ta một lần nữa, em theo họ cậu ta luôn.]
Sở Lạc Nhất trông thấy câu này xong lại càng cười sung sướng.
Cố Tỉ Thành dỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891973/chuong-3641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.