Ánh nắng chiều rất vừa phải, chiếu vào phòng rất ấm áp.
Ngày tháng mười đã hơi se se lạnh.
Sở Lạc Duy đút hai tay vào túi, thong thả giẫm lên nắng chiều mà bước vào nhà Kiều Vi Nhã.
Đương tuần lễ vàng mùng một tháng mười, bạn nhỏ Phong Tĩ Triệt đang ở nhà làm bài tập.
Thấy Sở Lạc Duy bước vào, thằng bé lặng lẽ chỉ tay lên tầng, nói cho anh biết chị gái cậu đang ở trên tầng đó.
Sở Lạc Duy cảm ơn em vợ, quay người đi lên tầng.
Phong Tĩ Triệt chậc chậc vài tiếng, thương cho anh rể tương lai, lần này chắc chắn vẫn bị đuổi xuống thôi.
Cho nên tại sao cứ phải tìm người bạn gái nóng tính như chị gái cậu nhỉ? Giống y hệt như mẹ cậu vậy.
Tìm một cô gái dịu dàng như chị Miên Miên không phải tốt hơn sao?
Không đúng, cũng không đúng, bây giờ cậu vẫn nhớ dáng vẻ chị Miên Miên khi nổi giận với anh Cả, quá kinh khủng, đến cả anh Cả cũng sợ đến đơ cả người, cho nên dịu dàng cũng không đáng tin.
Thôi thôi, đừng kiếm bạn gái nữa, một mình vẫn an toàn hơn.
Sau khi lên tầng, Sở Lạc Duy khẽ khàng xoay chốt cửa phòng Kiều Vi Nhã, phòng của Kiều Vi Nhã được cải tạo thành phòng tối, do Phong Phong làm, bởi vì Kiều Vi Nhã thích chụp ảnh, cho nên Phong Phong làm vậy để giữ chân con gái yêu ở nhà.
Trong phòng rất tối, Sở Lạc Duy cẩn thận mở cửa ra rồi đóng lại.
“Phong Tĩ Triệt, chị đã bảo bao lần rồi, đừng có vào phòng lúc chị đang rửa ảnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891972/chuong-3640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.