Sở Lạc Nhất đột nhiên cảm thấy Cố Tỉ Thành đối xử với ba mẹ ruột của mình còn chẳng bằng đối xử với cố, trong nháy mắt cô liền cảm thấy có chút căng thẳng.
“Mẹ chỉ là đang lo lắng cho anh... tút tút tút...”
Mọe, lại dám cúp máy của cô rồi!
Sở Lạc Nhất cởi kính râm xuống rồi nhìn người đang ngồi phía sau qua kính chiếu hậu: “Hôm nay anh ấy bắt đầu vào vòng loại đầu tiên rồi, chắc là không có thời gian rảnh đầu ạ.”
Haizz, cổ đây còn phải nói đỡ cho người kia nữa chứ, sao lại thấy bản thân đáng thương thế nhỉ?
Cố Tước Tí hừ một tiếng:
Sở Lạc Nhất cảm thấy trái tim hơi run run.
Diệp Ngữ Vi cười nhẹ thành tiếng: “Không sao cả, ba mẹ đến chủ yếu là để thăm Tiểu Quỷ Quỷ, nó không có thời gian thì thôi.”
Sở Lạc Nhất: “...”
Vừa rồi mẹ có nói như vậy đâu!
Cố Tỉ Thành thật sự không có thời gian thật. Lúc này bọn họ đã bước vào vòng đấu loại đầu tiên, cho nên di động bị bắt buộc phải tắt máy.
Sở Lạc Nhất hết cách, đành dẫn theo ba mẹ chồng cùng con trai đi tìm một nhà hàng gần đó để ăn cơm với nhau.
Lúc ăn cơm, Cố Tước Tỉ còn nói với Sở Lạc Nhất: “Ba nói con nghe, người như nó, con phải hành hạ một trận cho ra trò vào!”
Sở Lạc Nhất mỉm cười, đây chắc chắn là ba chống ruột rồi.
Không biết Cố Tước Tỉ phải hận con trai mình đến cỡ nào mới có thể nói ra được mấy lời này nữa.
Lúc này Tiểu Quỷ Quỷ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891939/chuong-3607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.