Bởi vì Kiều Vi Nhã tuyệt đối không hề biết rằng người đứng bên cạnh cô lúc này còn biết rõ từng chuyện của cô hơn cả cô.
Cho nên Sở Lạc Duy nổi giận, lúc Kiều Vi Nhã muốn ra khỏi thang máy thì kéo người trở lại, sau đó nhấn thang máy trở lên tầng chót.
“Cậu làm cái gì thế hả?” Kiểu Vị Nhã đột nhiên lớn tiếng nói.
Sở Lạc Duy mạnh mẽ đè người lên thang máy, nhìn cô bằng một ánh mắt âm trầm: “Rốt cuộc là làm sao vậy hả? Một tháng cậu tới kỳ hai lần, chẳng lẽ kỳ của cậu không đều sao?”
Kiều Vị Nhã sợ đến ngày người. Cô ấm thẩm tính toán một chút thì hình như anh nói đúng rồi!
“Cậu biến thái hả? Không dùng đi nhớ ngày của tôi làm gì?” Kiều Vi Nhã lớn tiếng mắng, thế nhưng nghĩ đến một người đàn ông còn nhớ rõ mấy chuyện đó của cô hơn cả cô, hơn nữa như vậy chứng tỏ rằng lần nào cô cũng có “cái đó” kịp thời là vì anh đã chuẩn bị chu đáo từ trước.
Người này tốt với mình đến mức không thể tốt hơn được nữa, giờ cô lại rảnh rỗi quá mà gây sự với người ta à?
Thang máy đi đến lầu cao nhất, Sở Lạc Duy mạnh mẽ kéo Kiều Vi Nhã ra ngoài.
Lúc này Kiều Vi Nhã bắt đầu thấy hơi tự trách, cho nên sau khi bị Sở Lạc Duy kéo ra ngoài thì vội vàng ôm lấy anh: “Cậu đang định giết người diệt khẩu đấy à? Tôi nói cho cậu biết, cậu chỉ có một người vợ này thôi đấy! Nếu như cậu giết tôi thì cậu sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891937/chuong-3605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.