Cố Tỉ Thành làm như không nghe thấy câu hỏi này của Sở Lạc Nhất. Anh tắt máy xong đứng dậy đi thẳng vào bếp.
“Anh thế này rõ ràng là không để ý tới biểu hiện của em.” Sở Lạc Nhất bỗng lớn tiếng quát.
Tiểu Quỷ Quỷ kêu ôi một tiếng, mẹ làm nhóc giật mình rồi.
Cố Tử Thành quay lại nhìn cô gái đang tức giận nhìn mình chằm chằm.
Anh cảm thấy mối quan hệ giữa anh và Sở Lạc Nhất lại gần thêm một bước rồi, nhưng anh không thể xác định được gần một bước này là gần thêm ở mức độ nào.
Dù sao thì anh cũng không dám nhắc đến chuyện hai người kết hôn, trước mắt nút thắt duy nhất giữa họ chính là con trai.
Vậy nên Cố Tử Thành cũng thấy hơi hoang mang lo sợ.
“Nói linh tinh cái gì thế? Sao anh lại không quan tâm em được, giờ chỉ còn thiếu mỗi nước muốn thắt em bên bụng để đi đầu là mang theo em tới đó luôn thôi đấy.” Cố Tử Thanh trừng lại Sở Lạc Nhất, “Người ta nói một lần mang thai ngốc ba năm, thời hạn ba năm này vẫn chưa qua hết cơ à?”
Sở Lạc Nhất gạt tay anh ra khỏi đầu mình, “Em hỏi anh sao anh không trả lời em hả.” Sở Lạc Nhất lên án.
“À, đối với những câu hỏi ngu ngốc như thế anh thường tự động bỏ qua, vừa rồi em hỏi cái gì ấy nhỉ?”
Sở Lạc Nhất: “...”
Nếu cô hỏi lại một lần nữa có phải chứng tỏ rằng cô là đồ ngốc không?
Sở Lạc Nhất nhìn anh bằng ánh mắt khinh bỉ, “Tới đây tới đây, nhìn xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891929/chuong-3597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.