Tâm sự với nhau chuyện này xong, hai mẹ con cuối cùng cũng có thể trở về với những câu chuyện thường ngày.
Sở Lạc Nhất rất thích Diệp Ngữ Vi. Thủy An Lạc từng nói, tuy không hài lòng với Cố Tử Thành nhưng đối với mẹ chồng cô, mẹ cô cảm thấy đây là một người mẹ chồng tốt. Ít nhất cô sẽ không phải lo lắng chuyện mẹ chồng nàng dâu. Ít nhất lúc cô sinh con, Thủy An Lạc cũng không phải lo lắng chuyện mẹ chồng cô động tay động chân gì vào chuyện cổ mổ đẻ.
Thế nên phần nhiều thì người mà Thủy An Lạc coi trọng không phải là Cố Tĩ Thành mà là mẹ anh.
Chỉ là không biết nếu Cố Tử Thành biết chuyện này thì có tức chết không nữa.
Sở Lạc Nhất nói chuyện với Diệp Ngữ Vi xong lại gọi video call cãi nhau với mẹ như mọi ngày, tiện thể kể lại cho mẹ cô biết chuyện này.
Thủy An Lạc cũng không có ý kiến gì cả.
“Mẹ, mẹ thế này làm còn thấy sợ đấy nhé, sao mẹ không có ý kiến gì thế?” Sở Lạc Nhất xấu xa hỏi.
Thủy An Lạc lạnh lùng lườm một cái, “Nuôi lớn con gái như bát nước đổ đi, con đã chạy theo người ta rồi mẹ còn có thể nói gì được nữa hả?”
Sở Lạc Nhất: “...”
Cái gì gọi là cô chạy theo người khác chứ?
“Mẹ, là mẹ với ba con hắt hủi con đấy chứ, sao giờ lại thành con không đúng rồi?” Sở Lạc Nhất bất mãn cãi lại.
“Ôi trời, nói như thể nếu ba mẹ không hắt hủi con thì con sẽ không đi không bằng.” Thủy An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891928/chuong-3596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.