“Hợp tác một chút, không biết hợp tác làm sao có thể giao tính mạng của mình cho chiến hữu?” Cố
Tỉ Thành một lần nữa lớn tiếng nói, “Cầu thăng bằng để cho các anh chơi bập bênh à?”
Các chiến sĩ bên dưới giận mà không dám ho he gì, chỉ có thể ra sức liều mạng tập luyện.
Cuộc huấn luyện buổi chiều khiến các chiến sĩ khổ không thể tả. Sở Lạc Nhất lại ngủ ngon lành. Tiểu Quỷ Quỷ biết bá bá đang đi làm ở gần đây nên cho dù không thể thấy anh mỗi ngày cũng rất vui vẻ.
Có điều Cố Tử Thành sẽ gửi tin nhắn cho Sở Lạc Nhất vào lúc anh không thể ra ngoài. Bọn họ bắt đầu bằng yêu nhau qua mạng, hiện giờ cũng chẳng khác gì.
Chẳng qua là trước đây Sở Lạc Nhất sẽ nhắn lại cho anh, hiện giờ có rất ít khi đáp lại.
Lúc nào Tiểu Quỷ Quỷ muốn tìm ba thì cô sẽ dẫn thằng bé đến chỗ anh, nếu không có rất ít qua đó.
Thế là Tiểu Quỷ Quỷ trở thành cầu nối duy nhất giữa ba và mẹ.
Chủ nhật tuần đầu Sở Lạc Nhất không có tiết, Tiểu Quỷ Quỷ lại nằng nặc đòi đi tìm ba, cho nên sáng sớm cổ thu xếp xong liền dẫn con trai ra khỏi trường.
Quân khu cách đó không xa, cô liền dẫn Tiểu Quỷ Quỷ đi bộ qua đó.
Tiểu Quỷ Quỷ mặc một cái quần yếm xinh xắn, đội mũ hải quân không cho mẹ bế, tập tễnh nghiêm túc bước đi.
Sở Lạc Nhất cũng chậm rãi bước theo sau.
Trời tháng chín có chút oi bức, nhưng không ngăn cản được quyết tâm muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891902/chuong-3570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.