Sở Lạc Nhất vừa ăn cơm vừa mở miệng nói: “Con chẳng định thế nào cả.”
“Ý của mẹ con là, nếu còn muốn quay lại với nó thì mau thu dọn đồ đạc đi theo nó đi. Ba mẹ đã nuôi con mấy năm rồi, sao không biết tính toán gì hết thế?”
Thủy An Lạc nhìn về phía chồng mình, quả nhiên vẫn là chồng cô hiểu rõ cổ nhất.
Sở Lạc Nhất: “...”
Chắc chắn có được mẹ nhặt về.
“Con sẽ đưa tiền thuê nhà cho mẹ.” Sở Lạc Nhất phẫn hận nói.
Thủy An Lạc hơi nhướng mày, thản nhiên nói: “Con biết cái nhà này của bà con một tháng hết bao nhiêu tiền thuế không?”
“Ba... “
“Đắt lắm đấy.” Sở Ninh Dực gắp rau cho vợ mình, rất nghiêm túc nói một câu.
Sở Lạc Nhất bộp một tiếng đặt đũa xuống, “Ba mẹ chế con vướng víu chứ gì?”
“Biết là tốt, thế còn không nhanh nhanh mà bế con đi đi.” Thủy An Lạc đáp lại một câu.
Sở Lạc Nhất đứng dậy đi thẳng lên lầu, không muốn để ý đến hai vợ chồng này nữa.
Thủy An Lạc thấy Sở Lạc Nhất đi lên lầu, lại liếc chồng mình một cái, “Tính tình con gái anh giống hệt anh, kiểu căng chết được.”
“Dòng giống của anh, đương nhiên là phải giống rồi.” Sở Ninh Dực tự hào nói, bây giờ đến lượt con gái anh hành hạ người ta rồi, ít nhất thì anh vẫn cảm thấy hài lòng về điểm này.
Lúc Sở Lạc Nhất trở về phòng, Cố Tử Thành đang ngồi dưới đất, Tiểu Quỷ Quỷ vẫn quấn lấy anh. Cố Tử Thành nói gì cậu nhóc cũng kiên quyết nói một chữ “Không”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891896/chuong-3564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.