Sau khi trở về, hai người cố ý mời Kiểu Vi Nhã, Sở Lạc Nhất, Sở Lạc Duy cùng với Cố Tử Thành đang chuẩn bị phải đi xa cùng nhau ăn một bữa cơm, coi như chính thức thông báo một tiếng.
“Chậc chậc chậc, thật chẳng có tiền đồ gì cả, đơn giản như vậy mà đã nhận thua rồi.” Kiều Vị Nhã thở dài nói, không khỏi khinh bị đối với hành động của Triệu Hân Hân.
Kiều Vị Nhã mới nói xong đã bị Sở Vi nhẹ nhàng đá cho một cái.
Tiểu Quỷ Quỷ lúc này chỉ muốn ăn. Cố Tử Thành vẫn đang ôm nhóc nhưng ánh mắt của anh chỉ dính chặt lấy Sở Lạc Nhất. Thế nhưng cô lại chẳng buồn cho anh một cái liếc mắt.
Chuyện mời Cố Tử Thành là do Triệu Hân Hân quyết định. Dù sao cũng phải nhờ Cố Tử Thành đã cứu cổ cho nên đây cũng coi như là cho anh một cơ hội, đáng tiếc có vẻ như cơ hội lần này không có tác dụng rồi.
Sở Lạc Nhất vẫn là Sở Lạc Nhất như mọi khi, với ai cũng cười híp mắt chỉ trừ mỗi Cố Tử Thành là cố không buồn tỏ thái độ gì cả.
“Mấy người chẳng hiểu gì cả, làm gì có ai rảnh rỗi quá lại đi tự làm khó mình cơ chứ.” Triệu Hân Hân cười tít mắt vừa nói vừa lấy cho Tiểu Quỷ Quỷ một miếng bánh ngọt mà nhóc yêu nhất.
“Rõ ràng chính là do anh Sở Vi quá xấu xa!” Sở Lạc Nhất trợn trắng mắt, nói.
Cố Tử Thành lại rũ mắt, không phải là anh không biết dùng thủ đoạn, chỉ là anh không thể dùng nó với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891891/chuong-3559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.