Sở Vi buông tay để Triệu Hân Hân tự làm lấy, anh cảm thấy giờ mình đúng là một kẻ thích bị ngược đãi, đang yên đang lành xen vào việc của cô làm gì?
Triệu Hân Hân thu dọn đống thủy tinh dưới đất xong mới vào bếp.
Sở Vi bất tri bất giác lại đi theo cô, dựa vào cửa bếp nhìn cô gái đang chuẩn bị cơm nước.
“Mới ngày đầu tiên đã bị toàn bộ nhân viên trong công ty bài xích, cảm giác này cũng không Qtồi nhỉ?”
Sở Vi vừa dứt lời, Triệu Hân Hân liền đập cái nắp nồi xuống, hít sâu một hơi. Thiết nghĩ tại sao cô lại hèn hạ đến mức chỉ vì buổi sáng muốn ngủ thêm một chút mà chạy tới đây sống vậy.
“Đi, tôi đưa cậu ra ngoài ăn” Sở Vi nói rồi đứng thẳng dậy quay ra ngoài, lại phát hiện người trong bếp vẫn đứng yên không nhúc nhích. Anh đành phải quay lại nhìn cô, “Đi thôi, ngày mai cậu định cầm chứng cứ tham ô của cái tên tổng gì đó đến công ty chứng minh năng lực của mình sao? Đừng ngốc nữa, mau lên”
Triệu Hân Hân không phục bỏ đổ xuống, nhưng vẫn theo anh ra ngoài.
Hai người đều mặc đồ ở nhà đi. Sở Vi cũng không thay đồ nên Triệu Hân Hân nghĩ chắc họ sẽ không đến một nơi quá xa.
Sau khi xuống lầu, quả nhiên không lái xe đi thật, thậm chí còn chưa ra khỏi khu, ở dưới nhà có một quán ăn nhỏ.
Triệu Hân Hân hiếu kỳ đi vào, thấy Sở Vị nói với ông chủ vài câu rồi đi tới.
“Ngồi đi, chỗ này đẹp, có thể nhìn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891853/chuong-3521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.