An Quả Nhi mặt nhỏ đỏ lên, ngại ngùng nói nói, “Tôi học kế toán.”
Triệu Hân Hân dừng lại một chút, tìm một người mới tốt nghiệp khoa kế toán tới làm thư ký cho cô.
Những người này không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để ép cô đi.
Thế nhưng cũng may bọn họ đã tìm cho cô một thư ký học kế toán, nếu không đã chẳng phát hiện ra vấn đề Vương Đại Kiều.
Buổi tối tan ca, Triệu Hân Hân tạm biệt An Quả Nhi rồi lê cái xác uể oải của mình đứng bên dưới chờ xe.
“Cô Triệu.”
Triệu Hân Hân nghe thấy giọng cố ý bắt chuyện như vậy, hơi nghiêng người liền thấy một chiếc xe dừng lại bên cạnh. Cô không kìm được ló đầu nhìn thoáng qua.
Tần Mặc ngồi ở ghế sau, chiếc xe vừa dừng lại, anh ta liền mở cửa xuống xe, “Cô Triệu đi nơi nào? Không bằng tôi tiễn cô nhé?”
Triệu Hân Hân lục lọi trong đầu một lần, cũng không tìm ra được người này là ai.
“Anh là?”
“Tôi ở ngay tầng trên, Tần Mặc.” Tần Mặc lịch sự giới thiệu bản thân.
Triệu Hân Hân khẽ gật đầu, tên này cô đã nghe qua, “Chào anh.” Triệu Hân Hân nói, nhìn ra sau một chút, “Tôi đứng đây chờ xe được rồi, không làm phiền Tần tổng.”
“Không phiền, bây giờ đang là giờ cao điểm cô Triệu chờ xe cũng không tiện lắm. Hơn nữa gần đây chúng tôi đang hợp tác với Sở Thị, nghe nói cô Triệu là bạn học của bọn họ, coi như tôi muốn hỏi chút tin tức từ cô Triệu. Không biết cô Triệu có thể cho tôi cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891851/chuong-3519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.