Người đằng sau đẩy xe đi qua, Sở Vi liền buông người ra: “Ở đây nhiều người lắm, cô vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn.”
Cô gái kia đột nhiên tháo kính râm xuống, nhìn người đàn ông đang nhìn về một hướng khác.
Triệu Hân Hân không thể tin nổi mà nhìn người đã quay đầu bước đi chẳng hề ngoái lại, cuối cùng cũng được nhìn thấy Sở Vi rồi.
Tiếc là Sở Vi lại chẳng nhận ra cô.
Triệu Hân Hân cười cay đắng, đeo kính râm lên một lần nữa rồi đẩy hành lý rời đi.
“Cô Triệu Hân Hân, bay chuyến MU 753 từ Chicago đến thành phố A, xin mời đến nơi nhận đồ thất lạc để nhận lại hộ chiếu do cô đánh rơi...”
Triệu Hân Hân?
Sở Vi đột nhiên quay phắt đầu lại, nhìn về một hướng nào đó.
Quả nhiên cô ấy vẫn hậu đậu như ngày nào.
Loa vẫn đang tiếp tục thông báo, Triệu Hân Hân chỉ muốn đập đầu tự tử chết luôn cho rồi. Ngày đầu tiên cô về nước liệu còn có thể mất mặt hơn nữa được không?
Sở Vi bất giác nhìn về phía trả đồ thất lạc.
Sở Lạc Nhất bế Tiểu Quỷ Quỷ quay lại, lúc này bé con đang ngoan ngoãn dựa vào lòng mẹ mình, nói: “Mẹ không vui.”
“Mẹ rất vui mà.” Sở Lạc Nhất hôn hôn lên gương mặt bụ bẫm của Tiểu Quỷ Quỷ: “Chỉ cần các bác, các cô của con được hạnh phúc là mẹ vui rồi.”
Sở Lạc Nhất nói rồi ôm Tiểu Quỷ Quỷ rời đi, cái mà cô làm chỉ là tạo cho hai người họ một cơ hội để gặp nhau thôi, còn chuyện sau này thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891837/chuong-3505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.