Sở Lạc Nhất xuống dưới lầu, chào hỏi vài người chị dâu rồi mới đi ra ngoài.
“Đây là vợ của Đoàn trưởng Cố nhỉ, xinh thật đấy.”
“Cô không biết à, nghe nói cô ấy là thiên kim của một nhân vật lớn ở thành phố A đấy.”
“Là thế hệ hai trong gia đình có tiền hả?”
“Thế hệ thứ mấy thì không biết, nhưng cô ấy cũng không tệ, không có tính cách kiêu ngạo tiểu thư gì đâu.”
Sở Lạc Nhất ra khỏi cổng, tiếng bàn tán đằng sau không rõ lắm, như thế này là có cảm tình với cô à?
Sở Lạc Nhất cũng không đi nhanh. Dù sao cô ta thích đợi mà, cứ để cô ta đợi đi, cô cứ thong thả đi tới, thế nào cũng phải mất tới mười phút.
Trời hơi u ám, trông có vẻ sắp có tuyết rơi.
Có một số đội ngũ đi tập huấn mùa đông đã trở về, Sở Lạc Nhất gặp được vài người đàn ông còn mặc nguyên đồng phục huấn luyện vội vội vàng vàng, chắc là vội đi gặp vợ đây.
Thực ra, cảm giác ấy cũng tuyệt lắm, ít nhất khi ở bên nhau, họ được yêu thương thật lòng.
Đợi khi Sở Lạc Nhất thong dong đi tới cổng, Lục Tư Thần đã sắp nổi nóng với lính gác cổng. Nhưng khi nhìn thấy Sở Lạc Nhất, cô ta phát hiện ra đối tượng mà cô ta cần nổi nóng không phải lính gác, mà là người đang bước tới.
“Sở Lạc Nhất, sao cô lại ở đây?” Lục Tư Thần gào ầm lên, chỉ vào Sở Lạc Nhất, hỏi lính gác cổng, “Tại sao cô ta vào được, cô ta là ai chứ?”
Anh lính gác vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891705/chuong-3373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.