An Hinh Duyệt nghe Sở Lạc Ninh nói vậy cũng không nghĩ ngợi nhiều mà nói thẳng luôn, “Cũng tạm tạm, lúc tự học với lúc ăn cơm sẽ chạm mặt. Thời gian em ở trường không nhiều, lúc không có tiết học em về nhà luôn mà.”
Lúc ăn cơm và tự học?
Lẽ nào không phải hai địa điểm yêu đương phổ biến nhất của sinh viên đại học à?
Nhưng cũng may là đầu óc của vợ anh không đủ dùng cho lắm.
“Ừm, không cần quá thân thiết với những người đó.” Sở Lạc Ninh nói rất thản nhiên.
An Hinh Duyệt khựng lại một lúc mới hiểu ý của anh, bỗng chốc bật cười, “Anh ghen đấy à?”
Suy nghĩ của anh bị người ta vạch trần nhưng Sở Lạc Ninh không hề có vẻ ngượng ngùng mà còn lên tiếng, “Em biết là tốt, sau này tránh xa đám bạn nam đó ra.”
An Hinh Duyệt bị kích thích bởi sự thẳng thắn của anh. Lần đầu tiên cô biết rằng hóa ra có người ghen tuông mà vẫn hùng hồn như vậy được.
An Hinh Duyệt ôm cánh tay anh đi về phía vườn hoa nhỏ phía sau, “Anh đã nghiêm túc vậy, em còn thế nào được nữa? Với cả, Tôn Phi cũng không thích em. Người lạnh lùng như cậu ta, yên tâm, không chú ý tới em được đâu.”
Ánh mắt Sở Lạc Ninh trở nên thâm thúy, cái tên Tôn Phi kia không thích cô ấy?
Chuyện này không phải là chuyện khó nói, mà nó quá rõ ràng rồi, cái tên Tôn Phi không thể nào tùy tiện giúp người khác thay đổi thành tích được.
Cho nên, Sở Lạc Ninh có thể nhìn ra, tên Tôn Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891695/chuong-3363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.