Sở Lạc Nhất đặt mạnh đôi đũa xuống, “Không được, tức đến ứa gan, em phải đi nói chuyện phải trái với cô ta, em không thể chịu nổi nữa rồi!”
“Bao Đậu!” Sư Niệm đưa tay giữ cô lại, “Yên tâm, cô ta sẽ không đạt được mục đích đầu. So với việc đập cô ta một trận, chị có cách này hay hơn.”
Sở Lạc Nhất phấn khích nhìn Sư Niệm, “Cách gì, cách gì vậy?”
Sư Niệm khẽ nhếch môi, “Nếu cô ta đã dùng thủ đoạn năm mươi năm mươi như vậy để hại chị, vậy chị sẽ dùng cách phản công chắc thắng một trăm phần trăm để đối phó với cô ta. Không phải cô ta cố tình chụp cái mũ kẻ phản bội cho chị sao? Vậy để xem xem đến sau cùng cái mũ đó chụp lên đầu ai.”
Sở Lạc Nhất càng phấn khích hơn, “Chị mau nói đi mau nói đi.”
Sư Niệm cúi đầu thẩm thì bên tai Sở Lạc Nhất vài câu. Sở Lạc Nhất chớp mắt, không khỏi giơ ngón cái với Sư Niệm, “Chị quậy một trận như vậy, mấy năm tới cô ta đừng hòng thăng chức.”
“Cũng không trách chị được, do cổ ta có dã tâm không đúng đắn, lúc chị lăn lộn trong quần doanh, cô ta còn chưa tốt nghiệp tiểu học đâu.” Sư Niệm cười lạnh
Sư Niệm nói xong, tâm trạng Sở Lạc Nhất cũng tốt hơn, quyết định cơm no đã rồi tính sau.
Sự Niệm hơi cúi đầu, ánh mắt cô lóe lên một chút tàn độc, nhưng nó cũng nhanh chóng biến mất.
***
Tại bệnh viện Sở Thị, vị Chủ tịch nào đó đang vắt chân đọc văn kiện trong phòng của Viện trưởng.
Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891574/chuong-3242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.