Tấn Thiếu Bạch quay ra nhìn xung quanh, sau đó lại kéo Sở Húc Ninh đi tới một bên, “Tôi có ý gì cậu còn không rõ à? Trong con chip đó ngoài những thứ chúng ta cần ra vẫn còn thứ mà kẻ khác muốn nữa.”
Sở Húc Ninh cau mày, nheo mắt nhìn Tần Thiếu Bạch, “Ý của anh là, có người đang cố tình quấy nhiễu chuyện diễn tập?”
“Có phải hay không thì tôi không biết, nhưng với những gì tôi hiểu về đám người đó, nếu đã có người biết được thân phận của cậu vậy thì sẽ không dễ dàng để yên chuyện này, chắc chắn là cậu bị nhắm vào rồi, không phải hủy được tin tức rồi thì sẽ kết thúc đơn giản được đâu.” Tần Thiếu Bạch khẽ nói, “Hơn nữa trước mắt xem ra là cậu hay tôi đều không thể rời hỏi bộ chỉ huy được.” Tần Thiếu Bạch nhìn về phía Bộ chỉ huy bên kia rồi nói.
Tư lệnh bên trong lại là người chỉ huy đầu tiên của vụ con chip này.
Sư Niệm và Sở Lạc Nhất ở trong lều vừa hay lại nghe thấy cuộc nói chuyện của họ, chắc họ quên mất rằng trong lều của Sở Húc Ninh lúc này vẫn còn có người.
“Nhưng không phải mà.” Sở Lạc Nhất bỗng lên tiếng khiến hai người kia giật mình.
Sở Húc Ninh vội vén mành lều lên, nhìn người bên trong.
Sở Lạc Nhất không hề có cảm giác bị bắt được mà nói tiếp: “Chuyện này không đúng, trước đây lúc Cố Tử Thành bị thương từng nói người đó làm vậy là vì muốn anh ấy rút khỏi đợt diễn tập này, hình như không liên quan gì tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891548/chuong-3216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.