Sở Lạc Nhất hét lên một tiếng rồi lập tức quay đầu sang cắn vào cổ anh, thậm chí còn không thèm để ý trên cổ anh còn có thuốc màu ngụy trang.
Cố Tỉ Thành ai ui một tiếng nhưng vẫn nhất quyết không chịu thả cô xuống.
“Em cầm tinh con chó à!”
“Cầm tinh anh thì có! Mau thả em xuống!” Sở Lạc Nhất hừ một tiếng rồi đập đập vào lưng của anh: “Đây là công việc của em! Hơn nữa em là phe trung lập! Trung lập đó! Anh làm thế này là phạm quy!” Sở Lạc Nhất vừa hô vừa đập lên lưng Cố Tỉ Thành, ý bảo anh mau thả cô xuống.
Cố Tỉ Thành vác cô đi được một đoạn rồi mới thả người xuống, áp cô lên thân cây.
“Ngọn núi này rất nguy hiểm, nếu em muốn tìm tài liệu thì anh có thể nói cho em nghe!” Cố Tỉ Thành trầm giọng nói. Thực ra anh xót cô, sợ cô sẽ gặp phải nguy hiểm.
Sở Lạc Nhất nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt mình, sau đó vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của anh: “Nghe anh kể với em được thấy tận mắt không giống nhau. Em muốn nhìn toàn bộ quá trình nếu không thì em về xem tivi là được rồi.”
“Tivi?” Cố Tỉ Thành bật cười, nói: “Có bao nhiêu phần là thật chứ?”
“Vậy mà anh còn không cho em tham gia. Em biết rồi, anh muốn em không hoàn thành được công việc của em chứ gì? Như thế em sẽ bị xử phạt, vậy là anh có lý do để chia tay em rồi đúng không?” Sở Lạc Nhất đã bắt đầu tự biên tự diễn ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891507/chuong-3175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.