Sau khi Sở Lạc Duy ra khỏi phòng, cậu gõ thẳng cửa nhà Sở Vi ở đối diện. Sở Vi vừa mới tắm xong, nhìn thấy cậu liền khựng lại hỏi, “Sao thế?”
“Cái tên Hoàng Kiều kia là người thế nào?” Sở Lạc Duy hỏi thẳng thừng nhưng không có ý định vào nhà.
Sở Vi biết ngay là Sở Lạc Duy sẽ đến để hỏi về chuyện này cho nên cậu vừa mới điều tra xong rồi.
“Lớp trưởng lớp thứ ba của năm nhất, khoa Báo chí, gia đình sống ở thành phố F, là một cậu ấm nhà giàu, chỉ số thông minh rất cao nhưng chỉ số cảm xúc...” Sở Vi nói, ngụ ý bảo cậu nhớ lại sự kiện bó hoa cúc ban nãy là biết.
Sở Lạc Duy bật cười chế giễu, dạng người này hoàn toàn không phải đối thủ của cậu.
“Nhưng thằng cha Hoàng Kiều này có một đặc điểm, hắn rất thừa kiên nhẫn. Hắn theo đuổi một cô bé từ thời tiểu học đến tận năm lớp mười hai. Cô gái này phải đến tận Hải Nam học đại học để trốn hắn, cho nên...” Bây giờ thằng cha đó đã chuyển mục tiêu rồi.
“Thế mà cũng gọi là thừa kiên nhẫn hả?” Cậu đã đợi cô gái sống cùng nhà mười mấy năm rồi, đợi từ năm ba tuổi đến nay đấy, biết không hả?
Sở Vi nhún vai, làm sao mà bì được với người yêu đương từ sớm như cậu.
“Hay là ngày mai chúng ta qua khoa Báo chí lượn một vòng?” Sở Vi đề nghị.
Sở Lạc Duy không phản đối. Sở Vi nhìn Sở Lạc Duy quay về nhà mà không khỏi bật cười. CáiSở Lạc Duycần không phải chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891433/chuong-3101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.