Sở Lạc Nhất nghĩ nghĩ, hình như đúng là như vậy.
“Làm gì có chuyện mẹ không biết ông ngoại nghĩ gì chứ? Em đúng là cái đồ nóng tính.” Sở Lạc Duy nhìn bộ dạng khiếp sợ của em gái rồi nói tiếp: “Lần này em chọc phải ba rồi, bao năm qua ba chưa từng nỡ nói nặng lời với mẹ một câu, em cũng giỏi quá rồi đấy.”
“Chẳng phải là lúc đó em bối rối quá nên nhất thời không phản ứng kịp thôi sao?” Sở Lạc Nhất lí nhí biện minh. Lúc này cô mới ý thức được chuyện này nghiêm trọng tới mức nào. Ý của mẹ cô chỉ đơn giản là để ông ngoại vui thôi, hơn nữa Thủy An Lạc cũng biết chắc chắn ông ngoại sẽ không để cô chịu thiệt thòi. Ai mà ngờ được cô lại bùng nổ luôn, còn hiểu nhầm mẹ không quan tâm đến mình.
“Làm sao bây giờ?” Sở Lạc Nhất lo lắng. Tuy rằng ba rất yêu thương cô nhưng điều kiện tiên quyết chính là cô là đứa con do vợ của ba sinh ra.
“Còn sao nữa, trước chứ xin lỗi mẹ đi đã, có lẽ mẹ sẽ tha thứ cho em nhưng e rằng cuộc sống tương lai em sẽ phải đối mặt với ba phiên bản tủ lạnh rồi.” Sở Lạc Duy vô cùng có trách nhiệm khi nói rõ ràng hậu quả cho em gái mình.
Lời này là lời nói thật, lý do Sở Ninh Dực thích họ chỉ đơn giản là vì hai người là do Thủy An Lạc sinh ra, cứ nhìn tên của bọn họ là biết, mẹ mới là người duy nhất của ba.
Còn người duy nhất được ba thích ngoài mẹ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891376/chuong-3044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.