Sở Lạc Duy đưa tay vỗ vỗ lên bàn tay cô, “Trượt tay thôi.”
Ý của cậu là, không phải cố ý đâu.
Kiều Vi Nhã hừ một tiếng, coi như vui lòng.
Mạch Thụy không để tâm, trong lòng cô ta thậm chí thấy hơi đắc ý.
“Về chuyện ban nãy, có phải hai người nên giải thích với tôi không. Tôi không muốn bộ phim tôi đang quay lại phải ra hầu tòa đâu.” David William vừa ăn cháo vừa nói.
“Chuyện này...”
“David, anh phải tin em, kịch bản của phim điện ảnh lần này tuyệt đối không có vấn đề gì cả, em sẽ không lừa anh, đúng không nào?” Mạch Thụy ngắt lời Sở Lạc Duy, nũng nịu nói.
Kiều Vi Nhã hơi cụp mắt xuống, âm thầm tính toán.
Ánh mắt Sở Lạc Duy nhìn Mạch Thụy có vẻ tàn độc, dường như chỉ cần một giây sau thôi là cậu sẽ đứng dậy đánh người phụ nữ này một trận.
“Sở tổng vẫn luôn thích kịch bản này, nhưng Sở tổng dùng chiêu trò này có phải quá đê tiện rồi không?” Mạch Thụy đổ hết tất cả lỗi lầm của cô ta cho dã tâm của Sở Lạc Duy, “Kịch bản "Công Tước" này là tác phẩm được tất cả mọi người coi trọng, tôi biết ngay từ đầu Sở tổng đã muốn có được nó. Nhưng nếu như ngài Jack đã có được kịch bản, cậu hà tất gì phải làm những chuyện mất mặt như vậy?”
“Nếu so về việc đổi trắng thay đen thì cô giỏi hơn mẹ cô nhiều đấy, Mạch Thụy. Trừ những thủ đoạn lỗi thời này ra, cô không còn thủ đoạn nào khác nữa hả?” Kiều Vi Nhã bật cười chế giễu, nhìn Mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891361/chuong-3029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.