Cố Tỉ Thành cảm thấy giọng này không đúng lắm. Dù cho anh vợ tương lai không nói ra chuyện anh bị thương nhưng đáng ra cô cũng không thể vui vẻ như thế mới đúng chứ.
“Đồng chí Sở Lạc Nhất, em có vấn đề. Sao giờ anh lại có cảm giác em rất hưng phấn, hay nói chính xác hơn là vô cùng hưng phấn thế nhỉ?”
“Có sao? Làm gì có, người ta rất xót anh mà.”
Nhưng Cố Tỉ Thành lại nghe câu này có ý là: Đi đi, đi đi, anh mau đi nhanh đi.
Tình huống này không đúng chút nào!
“Đồng chí Sở Lạc Nhất, em sắp tạo phản đấy hả?” Cố Tỉ Thành cảm thấy giờ mà đi có khi nào trở về là mất vợ luôn rồi không? Chẳng lẽ anh vợ anh nói gì với cô à?
Dù sao thì anh vợ cũng nham hiểm hơn anh mà. Người anh vợ này khó lường lắm.
Anh vợ làm thế thì hơi quá đáng rồi, kiểu người nham hiểm, cứ cười cười rồi hại người ta.
“Ai tạo phản chứ, có ai nói người vợ từng bái thiên địa với mình như thế không hả?” Sở Lạc Nhất cười tít mắt nằm trên giường. Cô cố tình không nói cho anh biết chuyện mình cũng có thể đi theo đợt tập diễn sắp tới.
“Vợ?” Cố Tỉ Thành nghiền ngẫm chữ này. Được rồi, anh sẽ không để bụng chuyện vừa rồi nữa.
“Sao thế, không phải à?” Nghe thấy câu hỏi ngược lại của anh, Sở Lạc Nhất hung hăng nói.
Cố Tỉ Thành cười sướng, “Phải, tất nhiên là phải rồi. Được rồi vợ à, anh đến sân bay rồi, về tới thành phố B sẽ nói chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891351/chuong-3019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.