Sư Niệm cắn chặt môi mình. Cô chỉ thích một người thôi, cô đã làm gì sai chứ?
Cả người Sư Niệm khẽ run lên. Cô vùi đầu vào đầu gối để không khí cũng không thể thấy được nước mắt của mình.
Anh thì sao?
Lấy cô anh có thấy thiệt thòi không?
Sư Niệm ngồi cạnh cửa mãi cho đến khi chị Tám gọi điện tới để chốt thời gian với cô.
“Sư Niệm, em khóc đấy à?” Chị Tám nói xong liền cảm thấy có gì đó bất thường.
“Chị Tám, chị nói xem tại sao Sở Húc Ninh lại kết hôn với em vậy?” Sư Niệm bỗng hỏi.
“Chuyện này...” Chị Tám cũng không tiện nói. Dù sao thì cô biết Sư Niệm thích Sở Húc Ninh cũng đã nhiều năm rồi. Sở Húc Ninh thế nào với Sư Niệm chị Tám cũng biết. Sư Niệm trốn tránh Sở Húc Ninh ba năm, Sở Húc Ninh cũng chưa từng liên lạc lại với cô lần nào. Thật ra chị Tám cũng đang nghĩ không biết tại sao Sở Húc Ninh lại đột nhiên kết hôn với Sư Niệm.
Nếu thật sự giống như những người kia nói thì kể cả là một người ngoài như cô cũng tuyệt đối không tha cho anh ta đâu.
“Chị Tám, chị chuẩn bị hộ em nhé, em muốn tới đó trước.” Sư Niệm nói xong lau nước mắt, sau đó đi tới bàn nhìn thấy cháo, hai món thanh đạm và thuốc trên đó, nước cũng đã được rót sẵn.
Sở Húc Ninh thật sự rất tốt với cô.
Nhưng cái tốt này rốt cuộc là do dâu?
Ngay đến bản thân cô cũng không biết.
Cho nên cô cần phải yên tĩnh một chút.
Chị Tám nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891350/chuong-3018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.